Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập)

Giới thiệu sách Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập) – Tác giả Nguyễn Mon

Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập)

“Mỗi người trên thế giới này ở đâu đó quanh ta đều có một ai đó lặng lẽ yêu thương mình, có lúc ta sẽ nhận ra, đôi lúc chẳng bao giờ ta biêt đến người ấy. Có bao giờ bạn nhìn lại phía sau, có bao giờ bạn biết rằng có ai đó vừa đi ngang qua cuộc đời bạn…” như cách mà họ đến.

Trước khi thành công ở cuốn “Ngày hôm qua đã từng”, Nguyễn Mon đã được rất nhiều độc giả biết đến qua những bài viết trên VOZ, và lần trở lại với My Angel chính là một dấu chấm hết cho câu chuyện kéo dài 3 tập này.

Combo “Ngày hôm qua đã từng” – gồm 3 cuốn: My life, My Daisy, My Angel và ngoại truyện được coi như câu chuyện hồi ký của riêng tác giả. Xuyên suốt mạch cảm xúc của “Ngày hôm qua đã từng” là một câu chuyện đời của người trẻ đã từng đi qua trong quá khứ. Có nước mắt, có máu, có những hờn ghen, những toan tính… và có cả những yêu thương chân thành.

Đôi lúc trong cuộc sống này có những thứ tưởng chừng như vô lý, đôi lúc trong cuộc sống người ta chẳng thể tin vào cổ tích giữa đời thường, chẳng sao cả, đó mới chính là cuộc sống. Nhưng hãy đọc câu chuyện này, hãy cảm nhận bằng trái tim mình, biết đâu đó bạn sẽ tìm được điều gì đó cho tâm hồn, biết đâu đó bạn nhận ra cổ tích vẫn thực sự có thật.

Nếu như cuốn “My life” một câu chuyện tình đẹp dở dang của hai người trẻ, để lại trong lòng cảm giác nuối tiếc, day dứt khiến người ta có thể khóc. Thì cuốn “My daisy” lại là một màu trắng tinh nguyên của thứ tình cảm nhẹ nhàng, thầm kín nhưng đẹp đến nao lòng, hay đâu đó là vẻ đẹp của một chuyện tình đơn phương… Để rồi khép lại bằng cuốn “My Angel” lại là một câu chuyện bình thường như chính cuộc sống, và đôi khi nó giúp ta chợt nhận ra, yêu thương đôi khi chính là sự bình yên. Bởi “Tình yêu vốn dĩ không cần những lời thề non hẹn biển, càng không cần thể hiện bằng sự bi tráng của sinh ly tử biệt. Nó chẳng qua chỉ là cuộc sống bình yên như nước, nhưng lâu bền theo năm tháng.”

Lần trở lại với My Angel, Nguyễn Mon không chỉ đem đến một làn gió mới trong câu chuyện của mình, đặc biệt anh còn đem tới một ngoại truyện dành cho những bạn độc giả yêu thích Nguyễn Mon. Hay, gần gũi, sâu sắc, là những cụm từ diễn tả đúng nhất trọn bộ “Ngày hôm qua đã từng”.

Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập)
Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập)

1. Thông tin chi tiết

  • Tên sách: Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập)
  • Công ty phát hành: YOLOBooks
  • Tác giả: Nguyễn Mon
  • Kích thước: 16 x 24 cm
  • Loại bìa: Bìa mềm
  • SKU: 1550179510316
  • Nhà xuất bản: Nhà Xuất Bản Dân Trí

2. Đánh giá Sách Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập)

Đánh giá Sách Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập)
Đánh giá Sách Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập)

1. Tác phẩm này giúp mình giải tỏa nỗi buồn. Cuốn sách “Ngày hôm qua đã từng – My life” này là quyển hồi kí của tác giả viết về chính cuộc đời anh quãng thời gian anh đã trải qua nên khi đọc thấy rất chân thực gần gũi chứ không kiểu hoang đường ảo diệu. Quãng thời gian đó có tình yêu những thứ xoay quanh cuộc sống cả những toan tính cá nhân… Những câu chuyện của tác giả chia sẻ qua đó ta đều rút ra được kinh nghiệm cho bản thân và những thông điệp bài học ý nghĩa mà tác giả nhắn nhủ đến độc giả. Đây là một cuốn sách mà mình thấy rất hay và sâu sắc. Trước đây chưa bao giờ thích thể loại hồi kí như thế này nhưng phải công nhận cuốn sách này rất hay nó làm thay đổi quan niệm của mình.

Review sách Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập)

Review sách Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập)
Review sách Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập)

Truyện Ngày Hôm Qua… Đã Từng của tác giả Nguyễn Mon là câu chuyện ngôn tình hiện đại về một chuyện tình đã đi vào dĩ vãng.

Trong cuộc đời mỗi chúng ta điều gặp rất nhiều người, ai sẽ cho ở lại bên cạnh chúng ta suốt đời, có bao giờ bạn hối hận ở những chuyện trong quá khứ, những cái chúng ta đã đi qua và thất hối tiếc.

Hãy cùng chúng tôi cảm nhận lại một lần nữa thanh xuân.

Sơ lược truyện

Mở đầu

Chuyến xe khách lặng lẽ bon bon trên trên đường. Hai bên đường tối om nếu ko có đèn của những chiếc xe khác trong đêm thì đúng là một sự cô đơn đến nao lòng, trời gần sáng se lạnh,mọi thứ đều im lặng chỉ còn tiếng xe, tiếng ngáy đều đều của lão già ghế bên cạnh.

Nó buồn ngủ, nhưng chẳng thích ngủ tí nào, nằm dựa vào kính xe nhìn ra bên ngoài mặc dù chẳng thấy gì. Dòng suy nghĩ cứ ùa về, có một chút lo lắng, một chút hồi hợp và cả háo hức nửa chứ.

Sắp làm sinh viên có khác, cảm giác thiệt là lung tung hết, trong đầu tưởng tượng ra đủ mọi viễn cảnh, nào là mỳ tôm, nào là anh em chiến hữu, nào là giảng đường, nào là những mối tình sinh viên ngọt ngào….Không biết có giống như những gì nó được nghe, được kể, ko biết mọi thứ có thú vị như trong phim, trong truyện nó được coi về cuộc sống sinh viên ko nửa.

Suy nghĩ, dự tính là vậy chứ cũng lo lắm chứ, cơm áo gạo tiền, dù gì đồng lương giáo viên ít ỏi của mẹ nó làm sao đủ cho nó sống ở cái đất Sài Gòn nghe nói đắt đỏ, tốn kém dữ lắm.

Mà thôi lo lắng chi nhiều dù sao cũng chính nó bỏ hết mọi sự sắp xếp cho tương lai ổn định của gia đình nó để chọn con đường bon chen lên Sài Gòn thử làm sinh viên một cho biết mùi đời với người ta mà. Nhớ cái hôm biết được kết quả ĐH xong mẹ nó có hỏi:

– Mày tính sao hả con? Mẹ lo cho mày mấy con đường liệu mà tính cho kỹ. Tương lai của mày mẹ lo tới đó thôi con!

Nó trầm ngâm. Thiệt là khó nghĩ quá đi. Mẹ nó nhờ bà con lo cho nó một là theo ông anh giám đốc một cty, vừa được đào tạo, vừa có lương thử việc ít nhất cũng 10tr trở lên mà mẹ còn vẻ ra cái viễn cảnh đi theo phụ giữ ghế giám đốc cho ông anh nửa mới ghê chớ.

Còn con đường thứ hai là theo ông chú bên quân đội nghe đâu chức lớn dzữ lắm viễn cảnh cũng an nhàn, được nhà nước nuôi, được làm công dân gương mẫu, sống tốt đời đẹp đạo.

Nghĩ tới đó thôi là muốn ớn lạnh trong người rồi, đi học có mấy cái nội quy nhỏ của trường lớp mà nó còn quậy muốn banh cái trường giờ kiu nó khép mình vô cái khuôn khổ của quân đội thà giết nó còn hơn.

Nghĩ đi nghĩ lại, nghĩ tới nghĩ lui, mấy ngày nay nghe tụi bạn hết đứa này tới đứa kia nhận giấy báo nhập học, khăn gói lên Xì-phố học đại học thấy cũng ham.

Tính nó lại thích thử thách,mạo hiểm, ko thích nghe theo sự sắp đặt của bất cứ ai cho nên có lẽ tung cánh thử sức mình vài năm xem sao. Vậy là tối đó nó phán một câu xanh rờn.

– Mẹ! Con đi Sài Gòn học. Thử sức vài năm rồi tính tiếp.

Mẹ nó chẳng thèm hỏi gì nhiều gật đầu cái rụp

– Ờ đi đi cho biết cực khổ con à!

Mãi mê suy nghĩ trời gần sáng hồi nào hổng hay. Xe cũng vừa tới Tiền Giang. Nó vươn vai sửa soạn hành lý chuẩn bị xuống xe. Thiệt là học ở Sài Gòn nhưng giờ phải ghé Tiền Giang một hai ngày rồi mới được thả đi.

Phải giải quyết xong nhỏ bạn gái cuối cùng trong số vài cái mối tình học trò linh tinh vớ vẫn của nó để còn yên tâm mà dấn thân bắt đầu cuộc sống mới nửa chứ. Nói gì thì nói nó chưa bao giờ gặp nhỏ ở ngoài đời, chỉ nói chuyện, chat qua wc vậy đó mà iu nhau.

Nói chung nhìn qua WC với hình thì nhỏ xynh xắn, dễ thương nhưng ko biết bên ngoài thì có khác ko đây. Mấy hôm trước nó nói sẽ lên SG học, vậy là con nhỏ một hai bắt nó phải ghé Tiền Giang để iu offline theo cách nói của nhỏ là “ em muốn tụi mình chuyển từ tình ảo sang tình thật”…

Khóc lóc, giận dỗi và cả đe dọa bỏ học bỏ nhà đi kiếm nó cuối cùng nhỏ cũng ép nó ghé TG gặp mặt…Xe dừng ở Tân An, nó xuống xe, móc điện thoại call cho nhỏ. Đã gọi điện kiu ra đợi rồi mà giờ bỏ nó một mình đứng bơ vơ.

Quyển 2

Trời tháng 12 Đà Lạt lạnh run người. Nó ngồi đó mắt nhìn theo chiếc xe hoa từ từ rời xa nơi nó đứng. Đường vào nhà thờ quanh co uốn lượn. Mấy chốc rồi chiếc xe ấy sẽ bị cánh rừng thông tàn nhẫn che khuất.

Nó đứng dậy, hai tay cho vào túi quần. Sóng mũi cay xè, miệng nó vẫn cố mĩm cười mặc dù nó cảm nhận được giọt nước mắt đang lăn dài trên má.

Ngay khi đuôi xe hoa khuất vào phía rừng thông già nó lặng lẽ tiến thêm một bước để nhìn…Hai bước…ba bước, bốn bước….và nó vùn chạy. Nó chạy như một thằng điên…cố bắt kịp tốc độ của chiếc xe, nó im lặng chạy, mắt vẫn cố nhìn theo đuôi xe như để nuối tiếc một chút gì đó của yêu thương.

Em của nó lên xe hoa theo người ta mất rồi, xe đi khuất tầm mắt rồi liệu cuộc sống có cho nó nhìn thấy em lần nửa hay không. Nó không nhìn thấy em, mắt nó không thể nhìn xuyên qua chiếc kính xe màu đen đáng ghét ấy, đôi chân nó không thể đuổi kịp những vòng xe lăn vội đưa em đi xa…rất xa…rất xa ấy.

Đến giờ nay nó vẫn chưa thể giải thích được tại sao lúc ấy nó lại chạy theo như một thằng điên yếu đuối như vậy. Nó cũng không biết em có quay đầu nhìn lại lần nào hay không. Có lẽ không…đơn giản vì phải như vậy mới chính là em, có lẽ có…đơn giản phải như vậy mới là người nó yêu.

Điều gì đến phải đến. Nó vấp chân té nhàu ra đường. Nó lăn mấy vòng mới dừng lại được. Nó loạng choạng ngồi dậy bước đến ven đường ngồi xuống dưới góc thông nhìn về hướng chiếc xe đưa em đi.

Hai tay nó rướm máu. Cũng đúng thôi nó đâu có đeo găng tay mặc dù trời ĐL lúc ấy lạnh cóng. Ly do đơn giản em muốn được giữ ấm trong đôi tay trần của nó cho đến giây phút cuối cùng. Nó im lặng, hơi thở nó dồn dập vì mệt cũng không thể ngăn nó mĩm cười

” Chào em nhé người lạnh lùng”

Chị, anh Phong, Hân và một vài người bạn em chạy đến sau lưng, nhưng tuyệt nhiên không ai dám lại gần nó cả, trừ chị. Chị nhẹ nhàng bước đến ngồi kế bên nó im lặng xoay người nó lại xem xét nó có bị sao không.

Một vài vết trầy xướt trên trán cộng với hai bàn tay rướm máu cũng đủ cho chị và mọi người lo lắng. Thấy vậy nhỏ Hân vội chạy lại lấy chiếc khăn choàng cổ của nhỏ nhè nhẹ thấm máu trên tay nó. Còn chị thì dùng chiếc găng tay của mình chùi máu và bụi bẩn trên trán nó.

Anh Phong không biết tìm đâu ra được chai dầu gió đem lại đưa cho chị rồi quay lại nói nhỏ gì đó với những người khác khiến họ từ từ quay lưng đi trở lại phía nhà thờ để nó ở lại cho chị và nhỏ Hân chăm sóc.

Có dầu gió làm vết thương của nó đau rát kinh khủng. Nhưng lúc này làm gì có cái đau rát nào bằng vết thương lòng của nó chứ.

Nó vẫn im lặng hướng mất về phía rừng thông già hiu hắc, nơi chiếc xe em có lẽ đang giầu mình trong đó không cho nó nhìn thấy nửa. Như trò chơi đuổi bắt ấy, nó cố đuổi theo, xe của em vẫn vô tình chạy đi mất…trò chơi đuổi bắt này có lẽ nó sẽ phải chơi rất lâu đây.

Bật cười vì ý nghĩ điên khùng đó…nó nhận ngay hai ánh mắt ngơ ngác, lo lắng của chị và nhỏ Hân.

– Nhox…

Chị vừa định nói gì với nó thì nhỏ Hân bịt miệng chi lại ra giấu im lặng. Ừ chính lúc này có lẽ nhỏ hiểu nó cũng chẳng quan tâm đến bất cứ điều gì.

Chị hiểu ý nên im lặng ngồi quay lưng ra hướng ánh mắt về cùng phía với nó. Nhỏ Hân sau khi quấn hai cái khăn choàng thành hai cục bao trọn hai bàn tay nó cũng ngồi xuống bên cạnh nhìn nó lo lắng.

Nó không nhìn qua nhỏ nhưng nó đủ cảm nhận nhỏ đang nhìn nó thực sự là ánh mắt lo lắng.

Nó không biết ngồi như vậy bao lâu nửa. Chỉ biết thời gian chầm chậm trôi qua lâu đến nổi chị của nó không còn chịu nổi nửa. Chắc là ngồi nảy giờ mõi lắm đây nên từ từ dựa hẳn người vào nó.

Bó tay với chị luôn, đang ngồi chia sẻ an ủi với thằng vừa thất tình là nó mà cũng không từ bỏ cái tính nghịch nửa. Chị ngả người vào nó tay bứt bứt mấy cọng cỏ dại dưới đất quăng ra phía trước mắt nó.

Chắc đang cố gắng kiếm chiện để kéo ánh mắt nó trở về thực tại đây vì giờ mắt nó vẫn như đang cố len lõi giữa những hàng thông tìm em. Có lẽ trò nghịch của chị đã phát huy tác dụng hay chính con người lạnh lùng trong nó trở lại.

Nó quay người qua nhỏ Hân mĩm cười.

Quyển 3

“Em mong mình được yêu đến nhường nào

Và dường như anh ở đâu đây thật gần em

Nhưng em chỉ thấy anh trong phút chốc mà chưa kịp nói gì

…giữa thành phố xa lạ này

Em sống bằng nghề vẽ những bức tranh tình yêu

…luôn hy vọng một ngày nào đó sẽ được gặp anh, để rồi ngã vào lòng anh ấm áp

Giờ đây, dù có hơi muộn

Em đã nhận ra anh.

Nhưng chúng mình lại không thể ở bên nhau

…vì….”

– Đừng hát nửa!

– Anh sao vậy?

– Sau này đến đây, em đừng hát bài này nửa. Tự nhiên anh không thích ca từ của bài hát này.

– Nhưng đây là bài hát em thích nhất mà anh. Hihi bài hát hay nhất có hoa cúc dại của em đó.

– Uhm nhưng ca từ của nó…buồn quá. Anh chỉ muốn nhìn em vui thôi.

– Anh ngốc! Chỉ là bài hát thôi mà…

Chị nhẹ nhàng rời khõi chiếc đàn pi-a-no bước đến ngồi dựa sát vào người nó, tay luồn vào mái tóc nó mĩm cười. Nó ngẩn người ra, dường như trong mắt chị thấp thoáng bóng nước long lanh thì phải.

– Em khóc hả?

– Có đâu!

– Có nước mắt kìa.

– Hihi anh ngốc!

Chị ngả đầu vào vai nó, tay siếc lấy vòng tay nó…thì thầm

– Em mãi mãi yêu anh! Thật đó!

– …

“Hằng chiều cứ vào giờ ấy

Hãy ở bên em anh nhé

Buồn cười thật, vì em đã từng không thể biết được anh là ai

Giờ đây dù có hơi muộn

…em đã nhận ra anh…”

– Nửa! Đã bảo đừng hát bài này nửa mà.

– Hihi! Em sắp hát xong bài rồi mà…

Nụ cười chị như màu hoa cúc trắng được đánh thức bởi ánh dương của hoàng hôn đổ dài trên phố núi.

Mua sách Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập) ở đâu?

Giá trên thị trường cuốn “Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập)” khoảng 234.000đ đến 251.000đ. Tuy nhiên bạn có thể tham khảo sách trên các trang thương mại điện tử như: Tiki, Fahasa, Shopee,…

1 Giá khuyến mãi ưu tiên số 1 “Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập) Tiki” tại đây

2 Giá khuyến mãi ưu tiên số 2 “Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập) Shopee” tại đây

3 Giá khuyến mãi ưu tiên số 3 “Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập) Fahasa” tại đây

Đọc sách Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập) ebook pdf

Để download “sách Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập) pdf” bạn cần có tài khoản tại Siêu thị sách 86 hoặc đồng thời (Like Page Sach86 và comment Email) phía dưới để nhận link tải sách.

(Trong nhiều trường hợp vướng mắc về bản quyền hoặc mới xuất bản nên một số link sách sẽ không được cung cấp. Hoặc số lượng fan xin sách quá nhiều Sach86 không thể gửi kịp trong thời gian 15 ngày nên rất mong mọi người thông cảm).

[Cong1]

Xem thêm

2 Replies to “Ngày Hôm Qua Đã Từng (3 Tập)”

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *