Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây

Giới thiệu sách Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây – Tác giả Trương Huỳnh Như Trân

Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây

Hãy cứ nhìn một đứa bé đang tưới nước cho một cái cây, bạn sẽ thấy mọi thứ đơn giản hơn nhiều. Đứa bé ba tuổi biết cẩn thận cầm bình tưới, nghiêng vừa đủ để nước từ từ chảy xuống chậu cây nhỏ bé. Nỗi buồn tuần tự tan đi. Đứa bé sẽ học được bài học mới mẻ đầu đời: nỗi buồn là tất yếu, và cũng sẽ tất yếu tan mau, chỉ cần mình khéo một chút, kiên nhẫn một chút thôi…

Từng chút, từng chút một, mẹ là “người bạn lớn” dạy con những bài học nho nhỏ đầu đời…

Mẹ thủ thỉ rù rì, mẹ ầu ơ ví dầu, mẹ mang cho tuổi thơ con hôm nay nơi phố thị đủ đầy tình yêu đất đồng xứ sở và niềm vui thơ ngây với cỏ cây, mưa nắng… Tuổi thơ mẹ, tuổi thơ con kết nối bằng sợi dây mẫu tử thiêng liêng và kì diệu, bằng dây bầu dây bí trên ban công nhà phố và những thức quà ấu thơ…

Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây
Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây

1. Thông tin chi tiết

  • Tên sách: Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây
  • Mã hàng 9786042093620
  • Tên Nhà Cung Cấp Nhà Xuất Bản Kim Đồng
  • Tác giả: Trương Huỳnh Như Trân
  • NXB: NXB Kim Đồng
  • Trọng lượng: (gr) 150
  • Kích Thước Bao Bì: 12 x 17
  • Số trang: 136
  • Hình thức: Bìa Mềm
  • Xem thêm: Top sách nên đọc

2. Đánh giá Sách Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây

Đánh giá Sách Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây
Đánh giá Sách Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây

1 Nhan đề sách lấy từ một câu chuyện nhỏ trong quyển sách ở trang 24. Khi một ngày, cô con gái nhỏ trong chuyện bị bạn nghỉ chơi, và bé buồn. Nỗi buồn của trẻ con là vậy, đơn giản, nhưng là những nỗi buồn “đầu đời”, nó có thể sẽ làm trái tim đứa bé nhiều tổn thương nếu người lớn không có phương pháp “chữa trị ” hợp lý. Và thật may đứa bé có một người mẹ rất chu đáo. Người mẹ ấy khuyên con hãy tưới nước cho một cái cây. Vì cây cần có ta chăm sóc, tưới nước, nếu không sẽ khô héo và chết đi. Không chỉ đơn giản như vậy, người mẹ cũng vừa học được một bài học. Khi mình buồn, hãy đem lại niềm vui cho người khác, vì người khác cần mình. Khi mình giúp người khác vui, cũng là lúc nỗi buồn của mình bớt đi một chút. Và đứa bé đã vô cùng vui thích khi làm công việc đó, nó còn hồn nhiên để lại một ít nước trong bình để dành cho những lần sau nó buồn. Sự hồn nhiên ấy làm người lớn phải suy tư. Tác giả viết: “Tất nhiên, nỗi buồn của những kẻ đã lớn chẳng thể nào nhanh chóng tan đi như nỗi buồn của đứa trẻ lên ba. Nhưng ít ra nỗi buồn sẽ nhẹ đi phần nào”. Vì vậy, khi nào bạn buồn, hãy thử tưới nước cho một cái cây. Để rồi sau đó, những cái lá xanh tươi, và hơn thế là những nụ hoa, những quả ngọt sẽ dần hiện ra. Đó sẽ là thành quả của niềm vui, hạnh phúc…

2 Truyện mới, không bị gãy gáy, nhàu giấy hay bị gấp nếp sách nên ưng ý lắm. Mỗi tội hơi bám bụi tý. Nội dung thì review thấy hay nên rất mong chờ

3 Hiện tại thì mình mới đọc đc một nửa nhưng đã thấy đây là một cuốn sách rất đang đọc, thu được nhiều điều có giá trị!

4 Đóng gói rất cẩn thận sách rất mới và tem chính hãng rất yên tâm và hài lòng!

5 Sách đẹp, sạch, shop gói kỹ, giao hàng khá nhanh. Rất thích. Thanks!

Review sách Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây

Review sách Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây
Review sách Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây

” Ừ, khi quá buồn, hãy tưới nước cho một cái cây. Để thấy rằng còn ai đó cần mình. Đem lại niềm vui cho ai đó là bớt đi một chút nỗi buồn của mình. Một đứa bé ba tuổi sẽ hiểu ngay điều ấy, nhưng người lớn thì chưa chắc. Người lớn ủ mình trong một vỏ bọc dày và đơn độc gặm nhấm nỗi buồn. Người lớn không tin rằng khi bản thân đang đau khổ, họ có thể làm được gì cho ai khác…”

Con người từ khi sinh ra đã được tuổi thơ bao bọc, được đắm chìm vào những thú vui trẻ ngây, nhưng từ khi con người đạt được cái gọi là “trưởng thành”, mấy ai còn nhớ về cái vỏ bọc năm xưa nuôi dưỡng tâm hồn đồng điệu của mình. Giữa những bề bộn của cuộc sống, đôi khi ta đã đánh mất cái phần nguyên sơ của mình, để rồi lạc vào cái vòng xoáy của công việc, của tiền bạc, của gia đình, của những tảng đá vô hình đã vô tình che khuất đi cái thơ ấu của mình. Nếu bạn nghĩ mình đã đánh mất điều ấy, “Khi quá buồn, hãy tưới nước cho một cái cây” sẽ là một liều thuốc tinh thần, giúp bạn tỉnh táo trở lại những ngày ấu thơ, hay những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống mà bạn đã lãng quên.

Như tên gọi của nó, ” Khi buồn, hãy tưới nước cho một cái cây “ là những câu chuyện nhỏ, tập hợp những điều ấu thơ, theo chân người mẹ cùng đứa con gái cũng đang trải qua một cuộc sống bình thường như bao người khác, nhưng ở hai tâm hồn ấy tồn tại sự rung động, một sự sâu sắc với cuộc sống. Con gái của mẹ rất ngây thơ, những không có nghĩa là con khờ dại, con luôn tò mò về thế giới xung quanh, biết biểu lộ cảm xúc chân thật nhất của mình. Mẹ còn nhớ những lần khi con cùng mẹ đi dưới những tán cây phương nở đỏ thẫm, hàng Phượng thi nhau tỏa sắc dưới cái nắng của đầu hạ, làm cho Phượng tự tin với phong thái vốn có của nó.

” Mẹ ! Phượng đẹp quá mẹ ! ”

” Ừ, Phượng đẹp. “

” Phượng đẹp vậy sao người ta nỡ chặt đi hả mẹ ? “

Đời sống vật chất phát triển, liên tục được nâng cấp, thì cũng là lúc mà họ bỏ lại đời sống tinh thần. Đôi lúc, cái tinh thần phải nhường chỗ cho cái vật chất tầm thường kia, ” một con đường mới băng ngang, san phẳng mọi thứ trên đường nó đi qua, dù là con mương đầy rác, quán cà phê cóc nhạc xập xình mỗi tối, hay là màu phượng khôn khuây nơi ngã ba đường “ , có có thể gọi là sự vô tình không ? khi mà con người bỏ qua vẻ đẹp của thiên nhiên, cái vẻ đẹp trần trụi không ồn ào, không giả tạo, không ô uế, để lấp lên cái gọi là “hiện đại” thì liệu con người có nhận thức sai về “phát triển”, có nhẫn tâm chà đạp lên cái thuần khiết ấy không ?

Có lẽ, một phần nào đó đúng.

“Càng lớn, con người càng ít thắc mắc.”

Sẻ mẹ đã tìm được câu trả lời, để Sẻ Nhỏ giữ niềm tin rằng người bạn áo đỏ chỉ ghé chơi và lại buồn chân đi về một nơi nào đó, khi mà sự ngây thơ sắp bị vấy bẩn bởi cái tầm thường của cuộc sống này, thì Sẻ mẹ chỉ có thể dùng chính sự ngây thơ để bảo vệ đứa con gái bé nhỏ của mình. Sẻ mẹ sợ làm tan vỡ sự ngây thơ của con, rằng là cái cây đã bị bứng đi, nhường chỗ lại cho cái mặt nhựa đường tầm thường kia,mẹ biết nói dối con là không tốt, bởi lẽ đến một lúc nào đó con gái của mẹ cũng sẽ lớn, cũng sẽ biết về rằng cái sự thật nhẫn tâm của cây phượng và con đường ấy.

Nhưng đó là chuyện của tương lai, một ngày nào đó con sẽ hiểu

hay lần hai mẹ con cùng ngồi trên chiếc xe máy trên đường về nhà, con bắt gặp một xe kẹo bông nhỏ, yên sau lấp một cái nồi để làm kẹo, xung quanh cắm những cây đủ màu sắc với những đưa học trò đang vây quanh cũng những tờ tiền trên tay chúng, bị mê hoặc bởi cây kẹo bông đó, con liền giật lấy gấu áo mẹ và vòi mẹ mua chúng;

” Mẹ lỡ chạy qua rồi, lần tới lại mua nhé ? “

Nhiều lần như thế, hễ con bấu lấy gấu áo mẹ thì mẹ lại bất giác nói lên câu đó, rồi một lần, hai lần, ba lần, rồi con trở nên nhàm chán với câu nói đó. Cây kẹo bông ngày đó là một giấc mơ. Những ngày khốn, khó, mẹ chẳng bao giờ được tốn tiền vào những thứ xa xỉ như thế, nên nó là giấc mơ. Một giấc mơ trắng muốt, bồng bềnh như mây trắng, mây xanh, mây hồng bay lơ lửng trên xe kẹo bông.

Mẹ con mình đã vuột giấc mơ của mẹ, có lẽ là của con nữa, lần thứ nhất, lần thứ hai, lần thứ ba… Hình như những giấc mơ thì dễ trôi qua mất. Lần thứ tư, mẹ vì giấc mơ đó mà quay lại, giữa làn xe chen chúc phố chiều, để mua cho con một cây kẹo bông, mua cho mẹ giấc mơ tuổi nhỏ.

Phải, đây chỉ là giấc mơ của con, của riêng con thôi, con là một tâm hồn độc lập, một tâm hồn thơ ngây, hồn nhiên. Mẹ sẽ không để ai có thể phá hủy giấc mơ đó, kể cả chính mẹ. Nhìn đứa con gái bé bỏng đang trong tay một cây kẹo bông hồng hồng, ngon ngọt, có lẽ giấc mơ của mẹ cũng trọn vẹn phần nào, bởi lẽ, nhìn con đang say xưa tận hưởng giấc mơ bồng bềnh, mẹ đang thấy chính mình trong hình ảnh tuổi thơ đó.

Nếu có thể, hãy dừng lại một chút, và nhìn xung quanh, liệu rằng mình có bỏ quên điều gì không ? Liệu rằng mình có vô tình quên mất sự hồn nhiên, ngây thơ mà nó vốn có không ? Nếu là bậc cha mẹ, hãy tự hỏi mình có vô tình bỏ qua, hay dập tắt sự ngây thơ của mình không ? Tôi tin rằng cuốn sách này không chỉ phù hợp cho các bậc cha mẹ, mà còn phù hợp cho những người trẻ, những tầng lớp đang liên tục lao mình vào vòng xoáy cuộc sống mà bỏ quên cái vốn có của mình.

NTD

Mua sách Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây ở đâu?

Giá trên thị trường cuốn “Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây” khoảng 25.000đ đến 30.000đ. Tuy nhiên bạn có thể tham khảo sách trên các trang thương mại điện tử như: Shopee, Newshop, Fahasa, Tiki…

1 Giá khuyến mãi ưu tiên số 1 “Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây Tiki” tại đây

2 Giá khuyến mãi ưu tiên số 2 “Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây Shopee” tại đây

3 Giá khuyến mãi ưu tiên số 3 “Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây Fahasa” tại đây

Đọc sách Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây ebook pdf

Để download “sách Khi Quá Buồn Hãy Tưới Nước Cho Một Cái Cây pdf” bạn cần có tài khoản tại Siêu thị sách 86 hoặc đồng thời (Like Page Sach86 và comment Email) phía dưới để nhận link tải sách.

(Trong nhiều trường hợp vướng mắc về bản quyền hoặc mới xuất bản nên một số link sách sẽ không được cung cấp. Hoặc số lượng fan xin sách quá nhiều Sach86 không thể gửi kịp trong thời gian 15 ngày nên rất mong mọi người thông cảm).

[Cong1]

Xem thêm

Từ khóa tìm kiếm: Review sách, Tải sách, Ebook, Pdf, Download free

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *