Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi

Giới thiệu sách Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi – Tác giả Anna Gavalda

Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi

Mười hai truyện ngắn trong tập truyện ngắn đã phác hoạ rõ nét chân dung những con người tràn đầy hy vọng phù phiếm hay mang nỗi thất vọng nặng nề. Họ không phải là những người hùng, họ chỉ đơn thuần là con người. Họ không tìm cách thay đổi thế giới. Chúng ta vẫn gặp họ hàng ngày nhưng không hề chú ý đến họ, không hề để tâm đến gánh nặng tình cảm mà họ đang mang và bỗng nhiên tất cả được hiện diện dưới ngòi bút vô cùng tinh tế của Anna Gavalda. Thông qua hình ảnh những con người đó, Gavalda đã gián tiếp làm sáng tỏ cuộc sống của chính chúng ta…

“Tôi gặp gỡ mọi người. Tôi quan sát họ. Tôi hỏi xem buổi sáng họ thức dậy lúc mấy giờ, họ làm nghề gì để sinh sống và chẳng hạn như họ thích ăn món gì tráng miệng. Tiếp theo đó, tôi nghĩ về họ. Tôi lại hình dung ra khuôn mặt, đôi bàn tay và thậm chí cả màu sắc đôi tất họ mang dưới chân. Tôi nghĩ đến họ suốt hang tiếng đồng hồ, thậm chí hàng năm trời, thế rồi một ngày kia, tôi thử viết về họ.”

“Đó hầu như không là gì cả, đó thuộc về nghệ thuật vĩ đaị. Từ lối viết nhẹ nhàng, tuyệt vời và mỉa mai hài hứơc đến lạnh lung tới trái tim đau khổ đã tạo ra những cảm xúc thật khó phai và khiến ta xáo động. Anna Gavalda, cô ấy thật tuyệt vời.”

(Télérama)

“Tất cả thật tuyệt vời, chất axít-ăn-mòn-làm-căng-thẳng-thần-kinh trong các tác phẩm của Anna Gavalda. Nhưng hãy thật cảnh giác, có thể đó là một cô gái phóng túng thất bại nhưng cũng có thể là một cô gái thành công…”

Dominique Durand (Canard Enchainé)

Trích đoạn:

“Người đàn ông và người đàn bà đó đang ngồi trong một chiếc xe sản xuất tại nước ngoài. Chiếc xe có giá ba trăm hai mươi nghìn quan và, lạ lùng thay, chính là cái giá ghi trên giấy chứng nhận thực đã trả thuế ôtô đã khiến người đàn ông do dự khi ở chỗ đại lý độc quyền.

Gic-lơ bên phải chạy kém. Chuyện ấy khiến ông ta phát điên.

Thứ hai, ông sẽ nhờ cô thư ký gọi cho salomon. Ông thoáng nghĩ tới bộ ngực của cô thư ký, nó lép kẹp. Ông chưa từng ngủ với các cô thư ký riêng. Làm thế thật tầm thường và ngày nay, làm thế còn khiến chúng ta rất mất nhiều tiền. Dẫu sao thì ông không còn phản bội vợ nữa, kể từ hôm ông và Antoine Say đùa nhau bằng cách lần lượt tính toán khoản nghĩa vụ cấp dưỡng của mỗi người khi đang chơi dở một ván golf.

Họ đang cho xe chạy về căn nhà nghỉ cuối tuần ở nông thôn. Một trang trại hết sức xinh xắn ngay gần Angers. Những tỷ lệ tuyệt vời.

Họ đã mua nó với giá rẻ mạt. Trái ngược với chi phí sửa sang sau đó…”

Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi
Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi

1. Thông tin chi tiết

  • Tên sách: Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi
  • Mã hàng 8936024911812
  • Tên Nhà Cung Cấp Nhã Nam
  • Tác giả: Anna Gavalda
  • Người Dịch: Bằng Quang
  • NXB: NXB Hội Nhà Văn
  • Trọng lượng: (gr) 300
  • Kích Thước Bao Bì: 20 x 12
  • Hình thức: Bìa Mềm

2. Đánh giá Sách Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi

Đánh giá Sách Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi
Đánh giá Sách Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi

1 Một cuốn sách viết về con người. Nó miêu tả nhẹ nhàng nhưng sâu sắc và không kém phần mỉa mai, hài hước về những con người khác nhau trong xã hội. Và những câu chuyện ấy dễ dàng chạm vào trái tim của người đọc, bởi đó là hình ảnh của những người xung quanh bạn, và đôi khi chính bạn trong đó. Mang màu sắc tâm lý nhân văn, cuộc đấu tranh tâm lý và thói quen thường ngày của chúng ta đều được phát họa rõ nét. Lối viết văn hơi lạ nhưng đặc sắc đã tạo nên sự mới mẻ cho tác phẩm.

2 Quyết định mua quyển sách này ban đầu chỉ đơn giản vì cái tên của sách: “Giá đâu đó có người đợi tôi”. Với đứa FA như mình thì cái tên này rất mang ý nghĩa mà. :D. 12 truyện ngắn trong tuyển tập là 12 câu chuyện về những con người khác nhau, Mỗi người một cuộc đời, một hoàn cảnh sống khác nhau, được kể ra một cách nhẹ nhàng, nhưng lại khiến người đọc có cảm nhận sâu sắc. Đọc từng câu chuyện, cái cảm xúc lắng đọng lại từng chút một đong đầy trong lòng mình. Câu chuyện về người phụ nữ mang thai cũng là câu chuyện khiến mình suy nghĩ nhiều nhất, thương thay cho người phụ nữ ấy thật nhiều.

3 Đây là quyển sách gồm tập hợp những câu chuyện ngắn hay và vô cùng ý nghĩa mà tôi chưa từng đọc được trước đây. Mỗi câu chuyện đều mang một ý nghĩa vô cùng sâu lắng, chạm sâu vào tận đáy lòng tâm hồn người đọc. Khiến người ta suy ngẫm, ngẫm nghĩ về những điều vô cùng nhỏ nhặt, giản dị nhưng lại có ý nghĩa sâu sắc. Đây thật sự là một quyển sách hay và đáng đọc. Hi vọng nó sẽ tiếp cận được thêm nhiều độc giả hơn nữa để mọi người cùng cảm nhận

4 Tác phẩm bao gồm 12 câu chuyện, 12 nhân vật chính và xoay quanh cuộc đời của họ. Trong 12 phần truyện ấy, có phần hay, tuy nhiên cũng có phần truyện hơi nhạt, đọc có chút khó hiểu và không đọng lại nhiều. Các câu truyện trong tập truyện này dường như đều để một cái kết lưng chừng dang dở, để người đọc tự hình dung ra cái kết và cuộc đời sau này cho nhân vật. Có lẽ như vậy lại có chút phù hợp với tiêu đề tập truyện, tạo ra cảm giác lưng chừng dang dở. Với mình thì mình thích nhất mẩu truyện “Hổ phách” và “Trong nhiều năm liền” trong tất cả 12 truyện ngắn. Cảm giác đọng lại được rất nhiều thứ.

5 Tôi mua quyển sách này bởi bị nhớ đến một truyện ngắn trong tập san Hoa Học Trò tôi từng đọc. Câu truyện ngắn trong đó được viết dựa trên tên của tập truyện ngắn này. Tôi tò mò không biết tập truyện này có nội dung ra sao, nó hay như thế nào khi mà nhờ nó tôi đã đọc được một truyện ngắn hay. Và quả thực quyển sách mang lại cho tôi một cảm giác rất khác biệt. Mọi câu chuyện diễn ra trong tập sách này đều dường như không có điểm bắt đầu mà cũng chẳng có kết thúc. Nó dường như nằm lưng chừng, lưng chừng đâu đó giữa cuộc đời này. Những câu chuyện chỉ giống như một đoạn trích nhỏ trong cuộc đời rất dài rất dài của người nào đó, là một đoạn trích rất bình thường, giản dị mà bất cứ ai cũng có thể từng gặp, những đoạn trích thoang thoảng hương vị buồn bã và tiếc nuối, đôi khi khiến tôi dâng lên cảm giác vui buồn xót xa. Giá đâu đó có người đợi tôi sẽ mở ra trong bạn một cảm giác lạ lẫm mà quen thuộc.

Review sách Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi

Review sách Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi
Review sách Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi

Người đàn ông và người đàn bà

NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐÓ VÀ NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÓ đang ngồi trong một chiếc xe sản xuất tại nước ngoài. Chiếc xe có giá ba trăm hai mươi nghìn quan và, lạ lùng thay, chính là cái giá ghi trên giấy chứng thực đã trả thuế ôtô đã khiến người đàn ông do dự khi ở chỗ đại lý độc quyền.

Gic-lơ bên phải chạy kém. Chuyện ấy khiến ông ta tức điên.

Thứ Hai, ông sẽ nhờ cô thư ký gọi cho Solomon. Ông thoáng nghĩ tới bộ ngực của cô thư ký, nó lép kẹp. Ông chưa từng ngủ với các cô thư ký riêng. Làm thế thật tầm thường và ngày nay, làm thế còn có thể khiến chúng ta mất rất nhiều tiền. Dẫu sao thì ông không còn phản bội vợ nữa, kể từ hôm ông và Antoine Say đùa nhau bằng cách lần lượt tính toán khoản nghĩa vụ cấp dưỡng của mỗi người khi đang chơi dở một ván golf.
Họ đang cho xe chạy về căn nhà nghỉ cuối tuần ở nông thôn. Một trang trại hết sức xinh xắn ngay gần Angers.

Những tỉ lệ tuyệt vời.

Họ đã mua nó với giá rẻ mạt. Trái ngược với chi phí sửa sang sau đó …

Gỗ ốp tường cho tất cả các phòng, một cái lò sưởi được dỡ ra và lắp lại từng viên đá, họ tìm thấy nó ở chỗ một nhà buôn đồ cổ người Anh và vừa nhìn thấy đã ưng ngay. Các khung cửa sổ đều có những tấm rèm dày nặng vén sang hai bên. Một gian bếp rất hiện đại, những khăn lau có họa tiết cải hoa và những mặt bàn bếp bằng đá cẩm thạch màu xám. Các phòng ngủ đều kèm nhà tắm khép kín, đồ gỗ tuy ít những đều là đồ mới. Trên tường trên những khung vàng rực và quá tôi đối với những bản tranh khắc có từ thế kỷ XIX, chủ yếu miêu tả cảnh săn bắn.

Tất cả những yếu tố này tạo nên một phong cách mang hơi hướm nhà giàu mới nổi nhưng may thay, họ không nhận ra điều ấy.

Người đàn ông mặc trên người trang phục cuối tuần, một chiếc quần âu vải tweed cũ cùng một chiếc áo cổ lọ màu xanh da trời vải lông dê cachemire (món quà tặng vợ nhân dịp sinh nhật lần thứ năm mươi). Đôi giày ông đang đi mang hiệu John Lobb, ông sẽ không đời nào đổi sang hiệu khác vì bất cứ lý do nào. Tất nhiên tất ông đi dưới chân dệt bằng sợi e-cốt và che kín bắp chân. Dĩ nhiên rồi.

Ông lái tương đối nhanh. Ông đang mải miết suy ngẫm. Khi đến nơi, ông sẽ đi gặp hai người gác cổng để bàn với họ về nông trang, về việc coi sóc, về việc tỉa cành cho đám sồi rừng, về nạn săn bắn trái phép … Và ông ghét cay ghét đắng việc ấy.

Ông ghét phải cảm thấy người ta coi mình chẳng ra thể thống gì và đó đúng là những gì đang diễn ra với hai người này – mãi tận sáng thứ Sáu mới uể oải bắt tay vào việc bởi vì ngay tối ngày hôm đó ông bà chủ nhà sẽ về tới nơi và nhất định phải tạo được ấn tượng là mình đã làm lụng vất vả.

Đáng lẽ ông nên tống khứ cả hai mới phải nhưng ngay lúc này, quả thực ông không có thời gian để lo việc đó.

Ông mệt mỏi. Những người cùng hùn vốn làm ông phát bực, ông hầu như không làm tình với vợ nữa, muỗi bám đầy kính chắn gió của xe và gic-lơ bên phải chạy kém.

Người đàn bà tên là Mathilde. Bà xinh đẹp nhưng gương mặt bà hiển hiện cả nỗi chán chường trong cuộc sống.
Bà luôn biết mỗi khi bị chồng phản bội và bà cũng thừa hiểu nếu ông không còn phản bội vợ nữa thì lý do cũng không là gì khác ngoài chuyện tiền nong.

Bà vẫn sống mà không khác nào đã chết và luôn tỏ ra hết sức sầu muộn trong những chuyến đi đi về về bất tận vào mỗi dịp cuối tuần.

Bà nghĩ đến chuyện mình chưa bao giờ được yêu thương, bà nghĩ đến chuyện mình không có con cái, bà nghĩ đến thằng bé con trai bà gác cổng tên là Kevin, tháng Giêng này nó sẽ tròn ba tuổi … Kevin, cái tên nghe mới gớm ghiếc làm sao. Bà ấy à, nếu có một đứa con trai, bà sẽ đặt tên thằng bé là Pierre, giống tên bố bà. Bà vẫn nhớ như in cái cảnh tượng kinh khủng khi bà nhắc đến chuyện nhận con nuôi… Nhưng bà cũng nghĩ đến bộ vest nữ màu lục vừa thoáng thấy hôm trước trong quầy kính của tiệm Cerruti.

Họ đang nghe Fip[12]. Nghe cũng thú, Fip: thứ nhạc cổ điển mà người ta hẳn phải lấy làm mừng nếu biết cách cảm thụ, những bản nhạc phổ cập toàn thế giới, mang lại cảm giác khoáng đạt và những mẩu tin tức hết sức ngắn gọn chừa đủ thời gian để chuyện vặt vãnh ùa vào khoang lái.

Họ vừa đi qua trạm thu phí. Họ đã không nói với nhau dù chỉ một lời và họ còn cách đích khá xa.

The Opel Touch

NHƯ BẠN ĐÃ THẤY, tôi đang thả bộ trên phố Eugène-Gonon.
Cả một chương trình được cài đặt sẵn.
Gì kia, không đùa đấy chứ? Bạn không biết phố Eugène-Gonon. Hượm đã, bạn đang chơi khăm tôi chắc?
Đó là con phố hai bên đường có những ngôi nhỏ xây bằng đá tảng với khoảnh vườn nhỏ mượt cỏ và những chiếc ghế bành đôi bằng sắt uốn. Con phố Eugène-Gonon chứ danh của Melun.
Nhưng có mà! Bạn có biết Melun…Nhà ngục, thứ pho mát Brie xứng đáng được biết đến hơn nữa và những vụ tai nạn đường sắt.
Melun.

Khu vực số sáu trên thẻ cam[13] Tôi đi qua Eugène-Gonon nhiều lần mỗi ngày. Cả thảy bốn lần.
Tôi đến trường, từ trường về nhà, tôi ăn trưa, tôi đến trường, rồi lại từ trường về nhà.
Và cuối ngày, tôi mệt lử cả người.

Dĩ nhiên sự mệt mỏi ấy không lộ ra ngoài mà chỉ tự mình cảm nhận được. Bốn lượt đi về mỗi ngày qua phố Eugène-Gonon ở Melun để đến trường Luật thi sát hạch trong vòng mười năm để làm một nghề người ta không mong muốn… Năm này qua năm khác nghiền ngẫm Luật Dân sự, Luật Hình sự, các bút lục, các điều khoản, những trích dẫn, và từ điển Dalloz[14], nhiều vô kể. Và tất cả những thứ đó, bạn nên nhớ, để phục vụ một nghề nghiệp mà chưa gì tôi đã ngán đến tận cổ.

Bạn nói thật xem nào. Hãy thừa nhận là cuối ngày thì cũng phải mệt nhoài vì một cái gì đó chứ.

Vậy là, như bạn thấy đấy, tôi đang ở chặng thứ ba. Tôi vừa ăn trưa xong và đang cả quyết trở lại trường Luật Melun, tuyệt. Tôi châm một điếu thuốc. Thôi nào, tôi tự nhủ, đây là điếu cuối cùng.

Tôi ngoác miệng cười khẽ. Giá như đây không phải là điếu thuốc cuối cùng thứ một nghìn trong năm…

Tôi đi bộ dọc theo những ngôi nhà nhỏ cất bằng đá. Biệt thự Marie-Thérèse, Đại Cát, Tổ Êm Ái. Bấy giờ đang là mùa xuân và tinh thần tôi bắt đầu sa sút thật sự. Đây không phải là những cách thường thấy: nước mắt cá sấu, hiệu thuốc, thêm chuyện ăn uống và đồng bọn, không.

Giống như quãng đường qua phố Carte orange bốn lần mỗi ngày. Chuyện đó làm tôi mệt chết đi được. Những ai hiểu được xin hãy hiểu giùm.

Tôi chưa thấy mùa xuân có liên quan gì ở đây cả…

Chờ nhé. Mùa xuân, lũ chim non chí chóe trong những chồi nụ của rặng dương. Ban đêm, đám mèo đực gào rú om sòm đến mức, không tài nào chịu nổi, đám vịt đực bơi theo ve vãn đám vịt mái trên sông Seine và rồi những cặp tình nhân nữa. Đừng nói với tôi là bạn không nhìn thấy những cặp tình nhân, đâu đâu cũng thấy mặt họ kia mà.

Những nụ hôn dài bất tận với nhiều nước bọt, phần dưới lớp quần jeans cương cứng, những bàn tay quờ quạng và những băng ghế bị chiếm dụng. Điều đó khiến tôi phát điên.

Điều đó khiến tôi phát điên. Tất cả chỉ có thế.

Cô em đang ghen hay sao thế? Hay là thấy thiếu vắng?
Tôi ấy à? Ghen ấy à? Thấy thiếu vắng ấy à? Khôôôôôông, coi nào… bạn cứ đùa.
(…)
Phù, sao cũng được. Chỉ còn thiếu mỗi nước là tôi ghen với những kẻ ngu ngốc tầm thường đang làm tất cả mọi người phágt ngán với ham muốn của họ. Sao cũng được.
(…)
Nhưng tôi đang ghen quá đi ấy chứ!!! Điều ấy lẽ nào không phát lộ ra bên ngoài? Bạn muốn đeo kính nào để nhìn cho rõ hay không? Bạn không nhìn thấy là tôi đang ghen, ghen đến chết đi được, bạn không thấy là tôi đang thiếu thốn tình caaaaaảm hay sao.

Bạn không thấy sao? Vậy thì tôi tự hỏi bạn đang cần cái gì đây…

Tôi giống với một nhân vật của Bretécher[15]: một cô gái ngồi trên băng ghế với một tấm biển đeo quanh cổ: “tôi cần tình yêu” và những giọt nước mắt tuôn xối xả chẳng khác nào vòi phun nước ở mỗi bên khóe mắt. Giờ thì tôi đã hiểu. Bạn đang nhắc đến một bức tranh.

À không, trường hợp này tôi không còn ở phố Eugène-Gonon nữa (tôi cũng có thể diện của tôi chứ), tôi đang ở Pramod vậy.

Pramod thì không khó hình dung cho lắm, ở đâu mà chả thấy có. Chuỗi cửa hàng lớn, ngồn ngộn những thứ quần áo giá cả không quá đắt, chất lượng nhàng nhàng, hãy nói là như thế cũng tạm chấp nhận được đi nào, nếu không là tôi mất phương hướng mất.

Đó là công việc hèn mọn của tôi, khoản thu nhập còm cõi của tôi, những điếu thuốc lá của tôi, những tách cà phê đặc biệt của tôi, những thứ đồ lót tinh xảo của tôi, mỹ phẩm Guerlain của tôi, niềm đam mê của tôi với phần má, những cuốn sách bỏ túi của tôi, rạp chiếu phim của tôi. Vậy là tất cả rồi còn gì.

Tôi ghét phải đầu tắt mặt tối tại Pramod nhưng nếu không có công việc đó thì sao nhỉ? Tối sẽ tri trát mặt bằng phấn má hiệu Gemey mùi hăng hắc loại có giá 4,90 quan, tôi sẽ thuê băng video tại Video Club của Melun và tôi ghi lại yêu cầu cuốn sách mới nhất của jim Harrison[16] vào sổ theo dõi mượn sách của thư viện thành phố chăng? Không, chẳng thà chết còn hơn. Chẳng thà đầu tắt mặt tối tại Pramod còn hơn.

Mua sách Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi ở đâu?

Giá trên thị trường cuốn “Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi” khoảng 50.000đ đến 56.000đ. Tuy nhiên bạn có thể tham khảo sách trên các trang thương mại điện tử như: Shopee, Newshop, Fahasa, Tiki…

1 Giá khuyến mãi ưu tiên số 1 “Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi Tiki” tại đây

2 Giá khuyến mãi ưu tiên số 2 “Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi Shopee” tại đây

3 Giá khuyến mãi ưu tiên số 3 “Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi Fahasa” tại đây

Đọc sách Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi ebook pdf

Để download “sách Giá Đâu Đó Có Người Đợi Tôi pdf” bạn cần có tài khoản tại Siêu thị sách 86 hoặc đồng thời (Like Page Sach86 và comment Email) phía dưới để nhận link tải sách.

(Trong nhiều trường hợp vướng mắc về bản quyền hoặc mới xuất bản nên một số link sách sẽ không được cung cấp. Hoặc số lượng fan xin sách quá nhiều Sach86 không thể gửi kịp trong thời gian 15 ngày nên rất mong mọi người thông cảm).

[Cong1]

Xem thêm

Từ khóa tìm kiếm: Review sách, Tải sách, Ebook, Pdf, Download free

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *