Gieo Mồi Vào Sóng

Giới thiệu sách Gieo Mồi Vào Sóng – Tác giả Trịnh Sơn

Gieo Mồi Vào Sóng

Bản thảo tập trung 22 truyện ngắn của tác giả Trịnh Sơn để “ghi nhớ tháng ngày học lại tiếng mẹ đẻ”. Đó là câu chuyện về một công chức nhà nước trẻ tuổi, “chỉn chu một cuộc đời lành lặn tưởng như luôn luôn có kim chỉ nam trong hết thảy mọi việc” bỗng dưng thấy bản thân mất phương hướng. Là câu chuyện về những tâm hồn khô héo vì gió nơi thảo nguyên, đau đớn vì dòng cuồn cuộn danh vọng – tiền bạc – quyền lực – bội phản, hay tật nguyền, “lò cò đi vào cuộc đời sau đằng đẵng cuộc chiến” – “cuộc chiến mà tất cả bị cuốn vào, dù muốn dù không, mất hút hoặc văng ra theo mỗi cách khác nhau”.

Tác giả dành nhiều đất trong truyện của mình cho quá khứ, nhưng với ông, đó là “nơi người ta có thể cất giữ mọi thứ, kể cả ghen tuông, thù hận, buồn bã. Chỉ trừ hai thứ, hiện tại và tương lai”.

Gieo Mồi Vào Sóng
Gieo Mồi Vào Sóng

1. Thông tin chi tiết

  • Tên sách: Gieo Mồi Vào Sóng
  • Mã hàng 8934974138440
  • Tên Nhà Cung Cấp NXB Trẻ
  • Tác giả: Trịnh Sơn
  • NXB Trẻ
  • Trọng lượng: (gr) 320
  • Kích Thước Bao Bì: 13 x 20
  • Số trang: 238
  • Hình thức: Bìa Mềm
  • Xem thêm: Top sách nên đọc

2. Đánh giá Sách Gieo Mồi Vào Sóng

Đánh giá Sách Gieo Mồi Vào Sóng
Đánh giá Sách Gieo Mồi Vào Sóng

1 Tôi thích quyển này. Nó rất hợp với tôi. Giao hàng nhanh, đóng gói cẩn thận, nội dung hay. Giao hàng nhanh, đóng gói cẩn thận, nội dung hay.

2 Nhà sách giao nhanh Bọc cẩn thận Nội dung cụ thể, đọc cũng được. Mua sale thì đc chứ mua đúng giá thì ko đáng ngần đấy tiền.

3 Sách đẹp, sạch, shop gói kỹ, giao hàng khá nhanh. Rất thích. Thanks!

4 Đóng gói rất cẩn thận sách rất mới và tem chính hãng rất yên tâm và hài lòng!

5 Hiện tại thì mình mới đọc đc một nửa nhưng đã thấy đây là một cuốn sách rất đang đọc, thu được nhiều điều có giá trị!

Review sách Gieo Mồi Vào Sóng

Review sách Gieo Mồi Vào Sóng
Review sách Gieo Mồi Vào Sóng

Gieo mồi vào sóng (Phần 1)

Suốt buổi chiều, hầu như ông Cần chẳng thể tập trung vào việc câu kéo gì được. Ngồi cheo veo trên mỏm đá cao, mắt ngó ngang ngó dọc tìm kiếm. Thi thoảng lại thay mồi, lại thả xuống, lại kéo lên. Cái phao như con chó lạc chủ, thả hững hờ trên dập duềnh mặt biển. Sóng tạt vào vách núi hớ hơ. – Thằng bé đâu nhỉ? Ông lẩm nhẩm – Hay là nó đến sớm, không thấy ông nên về rồi? Mà đâu phải, mọi ngày khi nắng chiều đã tắt ông mới lẫm dẫm ra bãi, giờ mới ba giờ chiều chang chang, ông đã vội vội vàng vàng, bỏ cả buổi họp quan trọng của công ty để ra đây. Cô thư ký chạy với theo ông tới tận bãi xe nữa cơ đấy, “Sếp ơi, ký”, “Lại ký ký ký, cứ thế mà làm rồi tính sau”. Ông cáu. Từ ngày làm cho chủ tịch Cần, chưa nhân viên nào thấy ông cáu. Có giận lắm, họ cũng chỉ thấy ông nhếch mép nửa cười nửa nhăn “được đấy!” Hôm nay ông như ngồi phải tổ kiến, báo cáo kế hoạch gì ông cũng cho qua tuốt. Phóng ào về nhà, ôm câu đi. Bà Cần thắc mắc lắm, cũng chẳng kịp hỏi. Chắc lại vướng vào chân ngắn chân dài rồi đây. Mà, mấy chục năm ông ngay ngắn thẳng thớm, cớ gì đầu gần bạc hết tóc mà lại nhảy cẫng vào chuyện đời vớ vẩn vậy nhỉ? Bà tìm ra mắt xanh môi đỏ nào quyến rũ chồng bà thì bà cho mà biết.

Mắt xanh môi đỏ thì dễ tìm, nhưng chờ mãi ông Cần vẫn chưa thấy thằng bé xuất hiện. Thằng bé trạc dăm bảy tuổi. Bảy tuổi cho khuôn mặt sạm đen với mái tóc vàng hoe của nó. Năm tuổi cho dáng vóc khẳng khiu, ốm đói. Hơn tháng trước, một buổi chiều chạng vạng, lúc ông Cần đang say sưa theo nhịp phao thì nó đến. Tự lúc nào. Tay cầm cái que tre, chọc chọc vào mấy con cá trong giỏ. Môi suýt suýt suýt. Mắt rỡ ràng.

– Thôi nào. Đừng phá nữa. Tránh chỗ khác cho ta câu! Ông Cần không thèm ngó qua. Con chẽm bóng bạc dưới mặt nước kia hớp hồn ông nhiều buổi rồi. Thằng bé im, rụt tay lại một chốc. Rồi nó lại chọc chọc lũ cá, miệng lại suýt suýt suýt.

– Có thôi ngay không thì bảo! Ông Cần giật phắt que tre trong tay thằng bé. Nó chẳng có vẻ gì hoảng hốt cả. Cứ tỉnh bơ bơ.

– Mắt cá đẹp quá, nhề? Miệng nó lại suýt suýt suýt. Người ta ca ngợi mắt nai, mắt bồ câu, mắt đại bàng, thậm chí là mắt bão chứ chưa nghe ai trầm trồ với mắt cá. Ông Cần lấy làm ngạc nhiên, quay hẳn người lại.

– Đẹp thế nào?

– Nằm trong giỏ, mồm mắc câu tóe máu, thiếu nước, đẹp giẫy chết.

– Vậy, khi ở dưới nước kia, mắt cá không đẹp a?

– Còn bơi tung tăng, còn vẫy vùng trong vương quốc nước xanh biếc, nó đẹp bằng vẩy, bằng vây, bằng đuôi, bằng cong cong uốn lượn há mang thả bọt. Mắt mù!

Ông Cần kéo phao lên. Một vụn rêu xanh xanh tuốt luốt. Thằng bé mặc cái áo thun đỏ cộc tay, viền cổ đã tưa rách cùng cái quần cụt lủn cùng màu. Trên người nó, cái gì cũng cũ. Quần áo, tóc tai, mặt mũi. Một thằng bé ve chai. Chỉ có ánh mắt chưa mốc trên năm tháng bụi đời.

– Cháu tên gì? Nhà cửa đâu mà không lo về đi? Trễ rồi.

– Lúc còn nhỏ, ông có thích nghe ai nói như vậy không? “Cháu tên gì? Nhà cửa đâu? Sao chưa về?…” Thằng bé nhại lại. Giọng nhẽo ra. Tay nó trở lại trò nghịch ngợm lũ cá từ khi nào.

– Thích con nào thì lấy đi. Rồi về. Ta phải dọn câu thôi.

– Con nào cũng được? Thật chứ ông ta? Thằng bé lại nhại chữ “ta” của ông Cần. Nó lật qua lật lại từng con. Dừng lại ở con này một chốc, ghé qua con kia một chốc. Rồi chừng như, chẳng chọn được.

– Hay, lấy cả đi. Về nhà nấu lên mà ăn. Mua ngoài chợ cũng cả trăm chứ không ít đâu. Ông Cần tự nhiên thấy có cảm tình với thằng bé. Thứ cảm tính bất chợt, lạ lẫm. Rất nhiều năm lăn lộn với trăm trò đời, kể cả khi làm từ thiện bạc tỷ, ông vẫn luôn coi cảm tính là món hàng xa xỉ – chỉ có thể gom về mình chứ chẳng muốn cho ai.

– Hoan hô ông ta! Hoan hô mắt cá! Suýt suýt suýt… Thằng bé trút hết giỏ cá vào một cái bọc nylon rồi chạy ù đi. Con đường ven biển đã lác đác đèn. Những bóng đèn cao áp chưa thực sự làm chủ bóng tối, khẳng khiu, nhàn nhạt, cô độc. Ông Cần phì cười một mình. Có phải mình già rồi chăng mà lẩn thẩn thế nhỉ? Thằng bé có lẽ ở trong xóm nhỏ cuối đường kia. Bãi rác thành phố. Dân ngụ cư lén lút dựng chòi trú mưa trú nắng. Đàn ông thanh niên kéo lưới thuê. Đàn bà con gái mót cá. Lũ trẻ lượm ve chai. Công ty ông Cần đã mua được dự án cải tạo xóm ấy. Nay mai thôi, bãi rác sẽ mất tích, đất sẽ phẳng phiu, cao ốc sẽ mọc lên.

Ấy, lần đầu tiên. Hôm sau, đúng giấc ấy, nó lại đến. Vẫn cũ xì dăm bảy tuổi. Bảy tuổi vì giọng điệu ăn nói già dặn ít đứa con nít nào sánh kịp. Năm tuổi vì những câu chữ ai mà nghĩ ra được.

– Cá ngon không? Nấu món gì thế? Ông Cần vừa mắc mồi, vừa hỏi.

Thằng bé không trả lời vội, nó đang bận suýt suýt suýt với con cá nâu to bằng bàn tay duy nhất trong giỏ.

– Nâu này nâu này nâu này… đợi chốc nữa có bạn nhá… khỏi lo cô đơn nhá… nâu này nâu này nâu này…

– Chết rồi thì cần gì bạn! Ông Cần mím môi. Ta, sống còn chẳng thiết bạn nữa là.

– Nâu muốn bạn với ai nào? Ngác à? Không đâu. Ngác đâm đau lắm. Đục à? Đục yếu xỉu xìu không xứng… Không quan tâm tới ông Cần, thằng bé đang bận nói chuyện với con cá nâu đang phì phỏm ngắc ngoải những nhịp cuối cùng – Hay là, ta chọn cho nhá! Không được lắc đầu đâu… làm bạn với ta nhá! Làm bạn với ta nhá! Nâu này ta này ta này nâu này…

Ông Cần gác cần, xoay hẳn người lại. Thằng bé vàng rượm dưới ánh chiều. Bộ áo quần đỏ sờn dường như thôi đỏ, thôi sờn. Hoàng hôn lấp đầy. Từ ngày vác cần đi câu đến nay đã non mười năm, ông Cần chưa bao giờ nghĩ rằng mình đi câu để giết thời gian hay để tịnh tâm tịnh trí gì cả. Với ông, ngồi câu thảnh thơi, chủ động, ít va chạm hơn so với các thú giải trí khác. Một mình đối diện với biển bao la trước mặt, ông cảm giác ông cũng bao la mênh mông như biển. Biển ông nối với biển trời bởi một sợi dây mỏng tang, trong suốt, khó thấy được trong nắng. Sóng lòng ông cũng ào ạt dạt dào như sóng triều lên lên xuống xuống. Công việc trải ra đó. Sự nghiệp trải ra đó. Con người trải ra đó. Từng nước cờ đã đi, đang đi, sắp đi có khác gì từng đợt sóng to nhỏ kia. Ông biết gieo mồi vào đầu sóng, lưng sóng hoặc đáy sóng để bắt từng loại cá mình muốn. Gần sáu chục rồi còn gì. Có bão táp phong ba nào đời ông chưa trải? Thằng bé, ngắm kỹ nó, hao hao một bóng hình nào đó ông chẳng thể nào nhớ ra.

– Ta có gì để làm bạn với nâu? Ông đùa.

– Ta hút xì gà nguyên lá Cuba này… ta uống rượu Cô nhắc Xibêri chính hiệu… ta chạy xe vespa cổ 1931 của Ý này… ta giàu có vô vàn này…

– Cá thì cần gì mấy thứ ấy? Ông Cần thấy nhồn nhột. Thằng bé đâu chỉ quan sát lũ cá, nó săm soi ông từng thứ ấy chứ. Nó đọc được nhãn xe, nhãn thuốc, nhãn rượu ông đang dùng. Còn nhãn nào nữa? Ông lãng đi – Thế, bố mẹ cháu ta đâu?

– Bố mẹ cháu ta đi làm bạn với nâu, với ngác, với chẽm, với mập này này này… Ông không ngắt, có lẽ nó kể hết tên lũ cá dưới biển – Thế, cháu ta mồ côi à? Thằng bé mới ngước lên. Cái cổ ngấn mấy vòng mồ hôi đen đen ngửa ra biển.

– Có phải con người chết cũng do một cái cần câu từ trời thả xuống không, ông ta? Giống con nâu này vậy. Mà, cái cần câu ấy phải khổng lồ lắm nhá. Cao ngất chín tầng mây. Dây dài ơi là dài chắc ơi là chắc nhá…

Ông Cần hơi ngậm ngùi. Lại tợp một tợp rượu. Lại rin rít kéo điếu xì gà hút dở. Loại thuốc bền bỉ cháy âm ỉ bên trong, khó tắt. Trước biển, bật quẹt rát cả tay dễ gì ra lửa. Che phía nào cũng đầy gió. Gió mới là thứ có sức mạnh gớm ghê nhất – ông Cần nghĩ. Nước có thể thắng lửa nhưng gió có quyền năng hơn nhiều – gió có thể tạo ra lửa và dập tắt lửa. Bấy lâu nay, từ ngày bước vào dòng cuồn cuộn danh vọng – tiền bạc – quyền lực, ông áp dụng thuần thục bài học về gió vào tất tần tật mọi việc. Phần thắng là nhiều, lỡ thua cũng chẳng hại gì mấy. Với quan chức lãnh đạo, ông là gió ve vuốt ngọt lạt. Với đối tác, ông là gió đông hứa hẹn mát lành. Với đối thủ, ông là gió chướng gió nồm quăn quắt. Với cấp dưới, ông là gió hứng giữa trưa hè oi bức. Với hàng xóm láng giềng và kể cả gia đình, ông là gió nốt. Từ bao giờ nhỉ? Phải chăng từ lúc một bà lão lụm khụm nhặt được ông nằm trơ trụi đỏ hỏn bên một bãi rác. Tiếng ruồi nhặng vo ve như tiếng sáo diều căng gió.

Mua sách Gieo Mồi Vào Sóng ở đâu?

Giá trên thị trường cuốn “Gieo Mồi Vào Sóng” khoảng 59.000đ đến 63.000đ. Tuy nhiên bạn có thể tham khảo sách trên các trang thương mại điện tử như: Shopee, Newshop, Fahasa, Tiki…

1 Giá khuyến mãi ưu tiên số 1 “Gieo Mồi Vào Sóng Tiki” tại đây

2 Giá khuyến mãi ưu tiên số 2 “Gieo Mồi Vào Sóng Shopee” tại đây

3 Giá khuyến mãi ưu tiên số 3 “Gieo Mồi Vào Sóng Fahasa” tại đây

Đọc sách Gieo Mồi Vào Sóng ebook pdf

Để download “sách Gieo Mồi Vào Sóng pdf” bạn cần có tài khoản tại Siêu thị sách 86 hoặc đồng thời (Like Page Sach86 và comment Email) phía dưới để nhận link tải sách.

(Trong nhiều trường hợp vướng mắc về bản quyền hoặc mới xuất bản nên một số link sách sẽ không được cung cấp. Hoặc số lượng fan xin sách quá nhiều Sach86 không thể gửi kịp trong thời gian 15 ngày nên rất mong mọi người thông cảm).

[Cong1]

Xem thêm

Từ khóa tìm kiếm: Review sách, Tải sách, Ebook, Pdf, Download free

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *